Vào cuối những năm 1880, hai nhà khoa học, doanh nhân người Mỹ là Thomas Edison và George Westinghouse đã đối đầu nhau trong cuộc chiến thương mại để giành quyền kiểm soát thị trường điện béo bở ở nước này, các nhà khoa học gọi là cuộc chiến dòng điện. Edison cho rằng hệ thống điện một chiều mới là dòng điện hiệu quả. Edison đã mở nhà máy đầu tiên của mình sử dụng dòng điện một chiều trên phố Pearl ở New York vào năm 1882. Dòng điện một chiều có hạn chế là chỉ truyền tải khoảng cách tương đối ngắn.
Nhưng Westinghouse sớm ủng hộ dòng điện xoay chiều ở Mỹ, cũng như các nhà đầu tư châu Âu cũng ủng hộ xu thế này. Edison phản công, gọi dòng điện xoay chiều, hoạt động ở điện áp cao hơn so với dòng điện một chiều và có thể truyền đi xa hơn nhiều, là dòng điện nguy hiểm, có thể gây chết người. Tuy nhiên, bất chấp những nỗ lực hết mình của Edison, dòng điện xoay chiều đã chiếm ưu thế. Nó mang lại hiệu quả kinh tế và khả năng truyền tải đi xa mà dòng điện một chiều không thể sánh kịp.
Chiến thắng của Westinghouse trong cuộc chiến dòng điện được khẳng định khi công ty của ông được trao bản hợp đồng đáng giá nhằm tạo ra điện từ thác Niagara. Vào đầu những năm 1890, dự án đã đi vào thực tế. Đây là một dự án kỹ thuật khổng lồ chưa từng có tiền lệ trong thế giới văn minh, vào thời điểm đó. Ý nghĩa lớn của dự án này là nguồn năng lượng có thể được truyền đi xa hàng trăm dặm và tiết kiệm hơn hơi nước.
Một trong những yếu tố đằng sau thành công của Westinghouse là việc ông mua bằng sáng chế của Nikola Tesla (nhà khoa học người Mỹ, gốc Serbia) vào năm 1888 về loại động cơ hoạt động bằng dòng điện xoay chiều. Đây là mắt xích còn thiếu trong các kế hoạch của Westinghouse, vì hầu hết động cơ lúc ấy đều hoạt động bằng dòng điện một chiều.
Trước đó, khi Tesla mới đến Mỹ vào năm 1884 đã làm việc cho công ty của Thomas Edison, nhưng sớm từ bỏ công ty để tự lập. Danh tiếng, sự nghiệp của Tesla gắn liền với phát minh dòng điện xoay chiều. Trên thực tế, ông không liên quan nhiều đến các kế hoạch lớn ở Niagara, nhưng điều đó không ngăn cản các tờ báo mô tả ông là thiên tài có tầm nhìn xa trông rộng. Tesla là người có những ước mơ lớn, kỳ ảo về điện và cố gắng thực hiện tương lai điện theo cách của riêng mình.
Tham vọng lớn lao của Tesla là phát triển hệ thống điện không dây, thông qua việc xây dựng một tòa tháp cao 187 feet, với một quả bán cầu kim loại ở đỉnh, có thể truyền lượng lớn năng lượng điện được tạo ra bởi một máy phát điện công suất 350 mã lực, điện sau đó có thể được tiếp nhận bởi bất kỳ ai sở hữu đúng loại thiết bị. Tham vọng của Tesla nhanh chóng trở thành hư không, một phần vì khó khăn tài chính, một phần vì Tesla không rút ra bài học quan trọng của phát minh thời đại Victoria (triều đại của Nữ hoàng Victoria, từ năm 1837 - 1901) là phát minh đó không bao giờ có thể là chương trình của một người.
Việc thế giới ngày càng vận động, phát triển được thúc đẩy bởi điện bắt đầu xuất hiện vào cuối thời Victoria là một nỗ lực chung. Điều này phụ thuộc vào việc khai thác có hệ thống các nguồn tài nguyên thiên nhiên cần thiết để đưa điện vào sử dụng một cách hiệu quả và tiết kiệm. Tương lai điện phụ thuộc vào đồng được khai thác ở châu Mỹ và nấu chảy tại Swansea ở South Wales. Nó phụ thuộc vào nhựa gutta-percha từ quần đảo Mã Lai và bông từ miền nam Hoa Kỳ để cách điện cho dây điện.
Bên cạnh đó, các nhà khoa học và kỹ sư, khi gặp nhau tại hội nghị, triển lãm quốc tế, đã làm việc để cùng thiết lập các tiêu chuẩn điện làm nền tảng cho tất cả những điều liên quan lĩnh vực này. Đó cũng là vấn đề thương mại. Các doanh nhân điện thành đạt đều nhận ra, các tiêu chuẩn khoa học và thương mại phải luôn thống nhất đồng bộ.
Mặc cho giấc mơ điện xa vời của Tesla, quá trình điện khí hóa trên khắp châu Âu và châu Mỹ vẫn diễn ra nhanh chóng. Vào cuối thế kỷ 19, điện gia dụng không còn là đặc quyền của những người giàu có nữa. Mọi người đều có thể mua số lượng điện có thể mua, điện được truyền đến nhà thông qua cáp, giống như khí đốt được truyền qua đường ống. Ở nhiều thành phố, các công ty cung cấp điện cạnh tranh gay gắt với nhau, và cạnh tranh với các công ty khí đốt, để cung cấp điện cho người tiêu dùng.
Sản xuất công nghiệp và dịch vụ ngày càng bị chi phối bởi máy móc, thiết bị điện. Chiếc xe điện đầu tiên được Radcliffe Ward trưng bày vào năm 1882 tại Leytonstone ở phía đông Luân Đôn. Điều này khiến người dân kinh ngạc, lần đầu tiên trong đời, họ nhìn thấy một chiếc xe điện chở đầy người di chuyển với tốc độ bảy hoặc tám dặm một giờ.
Khi phát hiện ra phóng xạ vào cuối thế kỷ 19, đã có suy đoán phấn khích rằng nó cũng có thể trở thành nguồn năng lượng khổng lồ. Vào tháng 2/1896, nhà vật lý người Pháp Henri Becquerel đã tuyên bố với Viện Hàn lâm khoa học Pháp rằng có vẻ như có những tia lạ và bí ẩn phát ra từ muối uranium. Vài năm sau, Marie Curie và Pierre Curie xác định được hai nguyên tố mới, họ đặt tên là polonium và radium. Cũng giống như điện, phóng xạ đã khơi dậy cách suy nghĩ khác về khả năng nguồn năng lượng mới có thể góp phần thay đổi tương lai.
Thực tế đơn giản vào cuối thời đại Victoria, nguồn năng lượng chủ yếu vẫn là hơi nước. Phương tiện đi lại bằng hơi nước vẫn đóng vai trò. Chính than và hơi nước đã cung cấp năng lượng cho máy phát điện tạo ra điện để thắp sáng những con phố và ngôi nhà vào cuối thời Victoria. Vào cuối thế kỷ 19, động cơ hơi nước là sản phẩm của chuyên môn khoa học và thực tiễn tích lũy trong nhiều thập kỷ. Trên thực tế, công nghệ hơi nước đã phát huy tác dụng, chúng là những ví dụ mạnh mẽ về tác động của công nghệ đối với đời sống và sản xuất.
Nhưng bất chấp sự phổ biến của chúng, động cơ hơi nước ngày càng không theo kịp thay đổi của thời đại. Không ai nghĩ rằng người Victoria sẽ đến Mặt trăng bằng hơi nước. Chính điện đã cung cấp năng lượng cho các cuộc thám hiểm tàu ngầm dưới đại dương. Chính điện góp phần hỗ trợ các tàu không gian thăm dò Sao Mộc. Điện là năng lượng được lựa chọn cho tương lai. Thực sự không có bất kỳ lựa chọn năng lượng nào khác.