1. Con người đau khổ vì họ bị mắc kẹt trong quan điểm. Chỉ khi nào chúng ta giải phóng được những quan điểm đó, chúng ta mới tự do và không còn đau khổ. (Thích Nhất Hạnh)

2. Chỉ nên hưởng cái phần xứng đáng với tài đức của mình thôi. Nếu tài đức tầm thường mà được phú quý hoặc được nhiều người ngưỡng mộ thì sẽ mang họa vào thân. (Nguyễn Hiến Lê)

3. Còn tiền còn bạc còn đệ tử. Hết cơm hết rượu hết ông tôi. (Nguyễn Bỉnh Khiêm)

4. Càng dựa dẫm vào điều kiện thuận lợi bên ngoài thì ta càng đánh mất niềm tin nơi chính mình. (Minh Niệm)

5. Dựng nước lấy việc học làm đầu. Muốn thịnh trị lấy nhân tài làm gốc. (Nguyễn Huệ)

6. Đừng tin rằng ta chỉ hạnh phúc nếu có tiền bạc, quyền lực... Chúng ta chỉ hạnh phúc khi có an trong lòng, có tình yêu và tình thương. Nếu chúng ta có thể an lạc trong từng giây phút của hiện tại thì chúng ta mới có thể có hạnh phúc. (Thích Nhất Hạnh)

7. Đừng để cho mình bị hấp dẫn, mờ mắt bởi những cái bên ngoài: sắc đẹp, địa vị, danh lợi... Những người yếu đuối thường bị hấp dẫn bởi những cái phù phiếm bên ngoài. (Thích Nhất Hạnh)

8. Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông. (Nguyễn Bá Học)

9. Giá trị của một người không đo bằng địa vị, bằng bằng cấp, mà bằng sự có ích của người đó với đồng bào, xã hội, ngoài công việc mà người đó làm để mưu sinh. (Nguyễn Hiến Lê)

10. Khi tâm hồn không chân thật thì ta không thể nào nắm bắt được tình thương và hạnh phúc chân thật. (Minh Niệm)

11. Kẻ khéo thắng ở chỗ vô cùng mềm dẻo, chứ không phải ỷ mạnh lấn yếu. (Ngô Thì Nhậm)

12. Mà người đã không có ai là kẻ qua lại thăm viếng, thì chắc nhân phẩm cũng chẳng ra gì. (Phan Kế Bính)

13. Mỗi ngày thấy muốn nghỉ thì nên gắng thêm một chút. (Nguyễn Hiến Lê)

14. Nên thợ, nên thầy vì có học. No ăn, no mặc bởi hay làm. (Nguyễn Trãi)

15. Nhà có sách đèn, con cháu thích. Cửa không xe ngựa, bạn bè thưa. (Nguyễn Trãi)

16. Nhưng cũng chớ nên mong nhờ lẫn nhau. Mong nhờ nhau là một thói ỷ lại, không biết quí sự tự lập, thì là làm cho hư mất nết người. (Phan Kế Bính)

17. Nhà tranh, cửa gỗ, đời thanh thoát. Không đúng, không sai, tự tại tâm. (Trần Nhân Tông)

18. Rất ít khi con người rút được kinh nghiệm của người trước. Ai cũng phải tự rút kinh nghiệm của mình rồi mới khôn, vì vậy mà thường vấp té. Nhưng phải như vậy thì loài người mới tiến được. (Nguyễn Hiến Lê)

19. Tôn tài thì đại thịnh, tôn nịnh thì đại nguy, tôn lộc thì đại suy. (Lê Quý Đôn)

20. Ý chí sẽ chỉ là tham vọng nếu không được đặt vào khuôn khổ rèn luyện của bản thân. (Minh Niệm)